Năm nay mình 23 tuổi, nhưng đã có hơn 10 năm sống chung với các "bạn" mụn. Trước đây, mỗi khi nhắc đến tình trạng mụn, mình khá tự ti và khó chịu với những lời hỏi thăm từ người đối diện. Nhưng sau khi mình hiểu được làn da của mình và yêu bản thân hơn, bây giờ mình cảm thấy thoải mái hơn để có thể chia sẻ câu chuyện trị mụn của bản thân với mọi người xung quanh hơn. Sau hơn 10 năm loay hoay với mụn, mình cũng thấu hiểu những khó khăn phải trải qua của những bạn cũng đang có vấn đề mụn như mình. Vì thế, mình quyết định viết bài này để trải lòng về câu chuyện của bản thân, về tâm trạng tự ti, lo lắng trong hành trình trị mụn và cách mình đối mặt với tình trạng của da dù ở bất cứ hoàn cảnh nào.
Một lưu ý nhỏ cho mọi người trước khi đọc là mình không phải là beauty blogger hay bác sĩ da liễu nên những chia sẻ và lời khuyên mình đưa ra dưới đây đều dựa vào kinh nghiệm cá nhân của mình, hi vọng sẽ giúp được gì đó cho mọi người.
Câu chuyện trị mụn của mình
Mình bắt đầu xuất hiện tình trạng mụn từ năm học lớp 7 (13 tuổi), lúc đó tình trạng da của mình là đổ rất nhiều dầu, có mụn đầu đen, mụn ẩn, nhưng thỉnh thoảng mới có những nốt mụn sưng viêm. Do mình ở quê, nên lúc đó mình chỉ biết mỗi dùng những loại sữa rửa mặt giá rẻ có bán ngoài chợ, nên dĩ nhiên tình trạng mụn của mình cũng không thể nào cải thiện.
Những năm cuối cấp 3, mình được giới thiệu và bắt đầu sử dụng các loại kem trị mụn giá rẻ từ các tiệm bán mỹ phẩm, thấy mụn đỡ hơn nên mình duy trì loại kem đó trong suốt 2, 3 năm. Sau này, khi có một chút kiến thức về skincare, mình tìm hiểu thì dù đó không phải là kem trộn, được đăng ký kinh doanh hẳn hoi và có quy trình sản xuất khép kín, mình cũng không dám dùng nữa, vì mình không rõ thành phần cụ thể và công dụng của những chiết xuất thiên nhiên mà nhà sản xuất đã đề cập.
Sang cuối năm nhất đại học, da mình ổn hơn trước rất nhiều, đến giờ nhớ lại thì có lẽ do mình đã biết cách sử dụng kem chống nắng bảo vệ da và một số sản phẩm skincare cơ bản, biết cách ăn uống và vận động lành mạnh hơn trước đó.
Sẽ không có gì đáng nói nếu mình không trải qua một mùa hè “khó quên” năm ấy. Đến cuối năm 2 đại học mới là thời gian kinh hoàng nhất của da mình. Mình không thể quên được khuôn mặt “bung bét”, đầy các loại mụn mủ, sưng viêm, mụn thịt quanh mắt, mụn ẩn, mụn đầu đen, lỗ chân lông to và da xỉn màu... Lúc đó, mình đang về quê nghỉ hè và cũng chưa có đủ hiểu biết sâu sắc về skincare như bây giờ nên mình chần chừ không đi chữa trị ngay lập tức. Tình trạng mụn sau 3 tháng hè ngày một nặng hơn do không được skincare đúng cách, cộng thêm việc mình bị stress và tự ý nặn mụn khiến da mình trở nên kinh khủng hơn bao giờ hết. Lúc này, mình vô cùng tự ti, thậm chí không muốn gặp hay nói chuyện với ai vì mình sợ cảm giác người đối diện sẽ thắc mắc về tình trạng da của mình.
Đến đầu năm 3, khi đã trở lại Sài Gòn đi học, mình bắt đầu tìm hiểu các bác sĩ, Clinic và viện để đi chữa trị vấn đề mụn của mình. Cuối cùng, mình quyết định tìm đến Clinic của một bác sĩ cũng khá uy tín về điều trị da để được tư vấn và điều trị. Khi đến tư vấn và soi da, các bác sĩ nói với mình tình trạng da của mình đã khá nặng và chắc chắn sẽ để lại sẹo cũng như hiện tượng thâm đỏ trên da. Lúc nghe như vậy, mình đã khá hoang mang không biết phải làm thế nào, nhưng khi bình tĩnh lại mình nhận ra nếu mình cứ mãi không điều trị sớm thì tình trạng của mình chỉ có nặng hơn mà thôi. Trong quá trình điều trị bằng hình thức lăn kim ở Clinic, các bác sĩ cũng có hỏi thăm về chế độ sinh hoạt, tâm lý của mình để xác định nguyên nhân gây bùng phát mụn. Đến đây, mình mới nhận ra do mình sinh hoạt không điều độ, stress cộng thêm việc thay đổi nguồn nước ở quê và dùng những mỹ phẩm không phù hợp với da gây kích ứng. Lúc đến điều trị, các bác sĩ có tư vấn cho mình là với tình trạng da lúc đó mình phải điều trị đến 8 -10 lần lăn kim cộng với cắt đáy sẹo rỗ, các liệu trình phục hồi, uống và bôi thuốc theo chỉ định thì mới khỏi hẳn được. Nhưng bạn cũng biết đó, với tài chính và thời gian của một sinh viên năm 3, thời điểm đó mình không đủ điều kiện để theo hết liệu trình. Sau 3 lần lăn kim và phục hồi da (chi phí đã khá cao), da cũng đã khỏi được 50-70%, đã hết các nốt mụn sưng viêm, mụn thịt quanh mắt, nhưng vẫn còn thâm đỏ và sẹo, nên mình buộc phải dừng liệu trình và tự chăm sóc da. Một phần mình quyết định dừng liệu trình sớm là do mình không muốn sử dụng quá nhiều thuốc kháng sinh, kháng viêm, điều tiết hoocmon vì mình biết nếu sử dụng quá nhiều các loại thuốc này về lâu về dài sẽ để lại các tác dụng phụ không mong muốn. Nếu các bạn cũng đang điều trị ở các bệnh viện da liễu, Clinic, bác sĩ riêng thì cũng phải hỏi kỹ các loại thuốc mình được kê để hiểu rõ công dụng cũng như các tác dụng phụ của thuốc trước khi sử dụng nhé.
Quá trình trị mụn này của mình kéo dài khoảng hơn 3 tháng, sau đó mình quyết định tự skincare phục hồi tại nhà. Lúc này với những kiến thức ít ỏi, mình biết những bước skincare cơ bản, tuy nhiên mình lại thật sự chưa hiểu làn da của mình và cách sử dụng các hoạt chất trong các sản phẩm skincare. Mình nhớ là đến giai đoạn này, quy trình skincare của mình chỉ có nước tẩy trang, sữa rửa mặt, kem trị mụn và kem chống nắng. Thật sự thì lúc này, mỗi lần cứ thấy ai giới thiệu mỹ phẩm nào tốt thì cứ mua về dùng thử nhưng lại không hiểu được da mình cần gì và tình trạng da hiện tại cần được dưỡng như thế nào cho phù hợp. Chính vì thế, dù đã giảm đi các loại mụn sưng viêm, mụn thịt quanh mắt da mình cứ thế thâm đỏ, thâm đen và sẹo, không thể cải thiện hơn được nữa.
Đến khoảng giữa năm 4 đại học cho đến đầu năm nay, mình bắt đầu đi làm chính thức, da mình quay lại tình trạng tệ hơn do mình làm việc quá sức, dùng máy tính liên tục, stress, căng thẳng, ăn uống không điều độ và thiếu ngủ. Da trở nên khô hơn, hay ửng đỏ và xuất hiện rất nhiều mụn ẩn dưới da. Thế là sau nhiều năm loay hoay với mụn, mình mới thật sự đối diện với nỗi sợ, những sai lầm trong việc chăm sóc da và nghiêm túc tìm các giải quyết đúng đắn hơn cho da. Đến khoảng đầu năm nay, nhờ tìm đọc các tài liệu và xem các beauty blogger, bác sĩ da liễu về skincare khoa học, mình mới thật tìm hiểu kỹ làn da của mình thuộc loại da nào, tình trạng mụn của mình ở mức độ nào, các hoạt chất điều trị phù hợp, tìm ra chu trình skincare khoa học, tối giản và hiệu quả với bản thân. Bên cạnh đó, mình cũng học cách điều chỉnh chế độ sinh hoạt, chế độ ăn uống hợp lý để cải thiện làn da mụn của mình. Chỉ sau hơn 6 tháng, nhưng mình cảm nhận được tình trạng da đã được cải thiện một cách rõ rệt, tuy không phải là quá hoàn hảo và khỏi hẳn các vấn đề, vẫn còn những nốt thâm, sẹo, nhưng mình đã cảm thấy yên tâm và thoải mái hơn với làn da hiện tại của bản thân.
Với những dòng chia sẻ ngắn ngủi này, có lẽ không thể nào diễn tả hết tình trạng mụn và tâm lý khủng hoảng, tự ti của mình trong suốt quá trình điều trị mụn. Cảm xúc cứ thế lên rồi xuống, thất vọng, hoang mang, bỏ bê không chăm sóc bản thân, không dám đối mặt với người khác… nhưng rồi cuối cùng mọi thứ cũng trôi qua một cách bình thường. Bên cạnh việc hiểu thấu bản thân hơn, mình còn học được cách chấp nhận những khuyết điểm của bản thân, cảm thông với những lời hỏi thăm "không khéo léo" của người khác và học được đức tính kiên trì, bĩnh tĩnh hơn khi phải đối mặt với những vấn đề khó khăn trong cuộc sống. Mình biết, mình đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội, những trải nghiệm thú vị chỉ vì tình trạng da mụn của mình. Nhưng thì sao, nếu mình cứ mãi đứng yên, cứ buồn rầu, cứ hối tiếc thì mình sẽ làm được gì tiếp theo?
Thật sự thì, mình đã từng trải qua không ít những sai lầm và học được những bài học không thể quên, những thói quen giúp cải thiện da trong hành trình 10 năm qua. Nhưng có lẽ mình sẽ tổng hợp những điều này trong một bài viết khác để chia sẻ với mọi người.
Cuối cùng, nếu một ai đó cũng đang loay hoay với mụn và đang đọc chiếc blog nhỏ bé này, mình chỉ muốn nhắn nhủ với bạn một điều: Có thể da bạn sẽ chẳng bao giờ hết mụn, vì thế hãy học cách chấp nhận bản thân kể cả làn da mụn của mình, nhưng cũng đừng quá thất vọng, hãy kiên trì, bình tĩnh, tích cực, lạc quan. Mọi thứ rồi sẽ ổn theo một cách nào đó thôi!
“Thy và những câu chuyện nhỏ” #122
16/06/2021
Comentários